Tiếp thu ý kiến của đại biểu Quốc hội, Ban Soạn thảo điều chỉnh phạm vi kinh doanh của doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài theo đúng mức độ mà Việt Nam đã cam kết khi tham gia Tổ chức Thương mại Thế giới, theo đó, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài chỉ được kinh doanh lữ hành đưa khách vào Việt Nam…
Về điều kiện kinh doanh lưu trú du lịch, tiếp thu ý kiến của đại biểu Quốc hội, ngoài các điều kiện như đã quy định tại dự thảo lần 5, Ban Soạn thảo đề xuất bổ sung thêm điều kiện đảm bảo quy chuẩn đối với loại cơ sở lưu trú du lịch do Bộ trưởng Bộ VHTTDL ban hành. Quy chuẩn này sẽ quy định những điều kiện tối thiểu về cơ sở vật chất kỹ thuật và người lao động đối với từng loại cơ sở lưu trú du lịch nhằm bảo vệ quyền lợi của khách du lịch, đảm bảo chất lượng dịch vụ lưu trú phải bằng hoặc cao hơn mức độ tối thiểu nào đó khi đã mang danh là “du lịch” và phòng ngừa việc lạm dụng, gây hiểu nhầm về loại hình cơ sở lưu trú du lịch dẫn đến sự cạnh tranh không lành mạnh, không minh bạch của các cơ sở lưu trú du lịch.
Tuy nhiên, việc xếp hạng cơ sở lưu trú du lịch được thực hiện theo nguyên tắc bắt buộc hay tự nguyện thì còn có những ý kiến khác nhau. Phương án nào cũng có những mặt tốt và mặt hạn chế. Các cơ sở lưu trú được xếp hạng theo bộ Tiêu chuẩn quốc gia do Tổng cục Du lịch xây dựng và Bộ Khoa học Công nghệ ban hành. Theo Luật tiêu chuẩn và quy chuẩn kỹ thuật, quy chuẩn là bắt buộc áp dụng và tiêu chuẩn là tự nguyện thực hiện. Các cơ sở lưu trú du lịch tự nguyện đăng ký xếp hạng theo bộ tiêu chuẩn quốc gia nhằm được cơ quan có thẩm quyền thẩm định, công bố chất lượng dịch vụ công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng cũng như đưa vào cơ sở dữ liệu xúc tiến du lịch quốc gia. Việc công nhận hạng của cơ quan nhà nước có thẩm quyền được coi như một chứng nhận về chất lượng; cơ sở lưu trú du lịch có thể dùng chứng nhận này để phát triển thương hiệu, quảng cáo sản phẩm dịch vụ. Sau khi đăng ký và được xếp hạng, cơ sở sẽ được giới thiệu, quảng bá rộng rãi trong các hoạt động xúc tiến du lịch quốc gia và địa phương. Khách du lịch sử dụng dịch vụ lưu trú được cơ quan nhà nước xếp hạng theo tiêu chuẩn quốc gia sẽ cảm thấy an tâm, tin tưởng. Số lượng khách sử dụng cơ sở lưu trú được xếp hạng sẽ tăng lên từ đó doanh thu của doanh nghiệp tăng lên và doanh nghiệp sẽ có nhu cần đăng ký thẩm định xếp hạng cơ sở lưu trú du lịch. Quy định này một lần nữa khẳng định tôn trọng quyền chủ động kinh doanh của doanh nghiệp. Để thực hiện tốt quy định này cần tăng cường công tác hậu kiểm, nghiêm cấm hành vi tự công bố hạng sao, lợi dụng quy định mở, thông thoáng để trục lợi nhằm đảm bảo công bằng, cạnh tranh lành mạnh giữa các cơ sở lưu trú có đăng ký xếp hạng và các cơ sở lưu trú không đăng ký xếp hạng.
Bên cạnh các dịch vụ du lịch cơ bản là lữ hành, lưu trú, vận tải, khách du lịch còn sử dụng nhiều dịch vụ khác như ăn uống, mua sắm, thể thao, giải trí, chăm sóc sức khỏe, làm đẹp… trong quá trình đi du lịch. Việc phát triển các dịch vụ này không chỉ đáp ứng yêu cầu của khách du lịch mà còn góp phần nâng cao doanh thu từ du lịch, tạo nhiều việc làm cho xã hội. Tiếp thu ý kiến đại biểu Quốc hội, Ban Soạn thảo đã chỉnh lý nội dung mục này theo hướng bổ sung quy định các tổ chức, cá nhân được tạo điều kiện thuận lợi, được hỗ trợ khi phát triển các dịch vụ du lịch liên quan, đặc biệt là các dịch vụ khai thác các giá trị truyền thống như nghệ thuật biểu diễn, làng nghề, y học cổ truyền, các môn thể thao dân tộc…phục vụ khách du lịch. Các cơ sở kinh doanh dịch vụ du lịch này ngoài việc đảm bảo quy định theo pháp luật của các ngành nghề liên quan, nếu đạt tiêu chuẩn phục vụ khách du lịch sẽ được gắn biển nhằm quảng bá, xây dựng thương hiệu cho cơ sở cũng như đảm bảo quyền lợi người sử dụng dịch vụ.
Hướng dẫn viên là một lực lượng lao động đông đảo, có vai trò quan trọng, nhiều khi có vai trò quyết định trong mức độ hài lòng của khách du lịch. Nhằm đảm bảo quyền lợi của hướng dẫn viên, của khách du lịch cũng như của doanh nghiệp lữ hành, hướng dẫn viên phải sinh hoạt trong một tổ chức nào đó, có thể là doanh nghiệp lữ hành, doanh nghiệp chuyên cung cấp hướng dẫn viên hay hiệp hội hướng dẫn viên. Do đối tượng phục vụ khác nhau đòi hỏi hướng dẫn viên cho khách du lịch nội địa và khách du lịch quốc tế phải có những hiểu biết khác nhau về ngôn ngữ, văn hóa, thái độ ứng xử, kỹ năng nghiệp vụ…Vì vậy, tiếp thu ý kiến của các đại biểu Quốc hội và tham vấn ý kiến của các doanh nghiệp lữ hành, chuyên gia trong lĩnh vực du lịch, Ban Soạn thảo nhất trí cần sửa đổi những quy định về hướng dẫn viên du lịch, phân chia hướng dẫn viên theo chương trình thành hướng dẫn viên du lịch nội địa và hướng dẫn viên du lịch quốc tế. Theo đó, các điều kiện cấp thẻ hướng dẫn viên, hồ sơ đề nghị cấp thẻ được điều chỉnh phù hợp với việc phân loại này.
Ngoài các nội dung nêu trên, tiếp thu ý kiến một số đại biểu Quốc hội và đáp ứng yêu cầu thực tiễn, trong dự thảo lần 6 Ban Soạn thảo đã bổ sung nội dung quy định về Văn phòng xúc tiến du lịch của Việt Nam ở nước ngoài và Quỹ hỗ trợ phát triển du lịch. Tuy nhiên, hiện nay còn rất nhiều ý kiến khác nhau về hai vấn đề này. Nếu hai nội dung này được thông qua thì sẽ tạo ra một cơ hội mới cho ngành du lịch.
Tóm lại, soạn thảo Luật Du lịch (sửa đổi) là một quá trình liên tục bổ sung, cập nhật thông tin, thay đổi nhận thức, điều chỉnh nội dung nhưng phải đảm bảo quan điểm chỉ đạo xuyên suốt quá trình soạn thảo Luật Du lịch (sửa đổi) là huy động được sức mạnh tổng hợp của toàn xã hội đối với sự phát triển du lịch, tạo điều kiện thuận lợi cho các doanh nghiệp du lịch kinh doanh trong môi trường cạnh tranh lành mạnh, chú trọng bảo vệ quyền lợi của khách du lịch. Dự thảo Luật Du lịch (sửa đổi) lần 6 nhận được sự đồng thuận, đánh giá cao của nhiều chuyên gia và các cơ quan có thẩm quyền. Theo kế hoạch đầu tháng 3 năm 2017, Ủy ban Thường vụ Quốc hội sẽ cho ý kiến về dự thảo Luật Du lịch (sửa đổi) và Quốc hội thông qua trong kỳ họp thứ 3 Quốc hội khóa XIV.
Nguồn: Báo Du lịch